Giã từ Fatima

SAU CÁC LẦN HIỆN RA

GIÃ TỪ FATIMA

Sau cùng ngày con ra đi đã ấn định. Ngày trước khi ra đi, trái tim con nghẹn ngào vì xúc động và nuối tiếc! Con đi từ giã tất cả những nơi quen thuộc: hang đá Cabeco, Valinhos, nhà thờ xứ, nơi Chúa nhân lành bắt đầu công trình từ ái của Ngài trong con, và nghĩa trang, nơi đặt xác cha con và Phanxicô thân mến mà con không bao giờ quên.

Con từ giã giếng nước, bấy giờ ánh sáng vàng của trăng muộn chiếu xuống làm tăng mầu ảm đạm. Chính nơi bờ giếng, con đã ngồi hàng giờ trong đêm khuya, nhìn ngắm trời sao lấp lánh, hay những buổi hừng đông chói lọi và những buổi hoàng hôn diệu huyền. Đôi khi tâm trí con như tan biến vào cảnh thơ mộng với những hạt sương trong phủ kín ngọn đồi và lấp lánh dưới ánh sáng đẹp ban mai của mặt trời, hoặc ban chiều, sau những ngày tuyết rơi với những bông tuyết óng ánh trên cành thông. Tất cả đều nhắc con nghĩ đến muôn vẻ đẹp trên Thiên đàng.

Sáng hôm sau, không từ giã một ai, từ hai giờ sáng, con đã theo mẹ và ông Manuel Correia, một người thợ nghèo, kín đáo lên đường đi về Leiria. Chúng con đi qua Cova da Iria để từ giã lần cuối, con lần hạt Mân côi lần cuối cùng ở đó. Ra đi, con cứ ngoái cổ lại nhìn từ biệt Cova da Iria. Quãng 9 giờ sáng, chúng con đã tới Leiria. Người đầu tiên tiếp đón chúng con là bà Filomena Miranda, sau này là mẹ đỡ đầu cho con chịu Phép Thêm sức. Tầu chạy lúc 2 giờ trưa. Tại ga, đôi mắt đẫm lệ, con ôm hôn mẹ con lần cuối. Ôi bao là thương mến. Tầu chuyển bánh, con mang đi với một trái tim ngụp lặn trong buồn bã và đầy vời vợi những kỷ niệm mà con không thể nào quên được.


<< Trở về: Hồi Ký 2

<< Trở về: Trang Nhà