Cuối cùng... Ca vũ

TÍNH TÌNH CỦA GIAXINTA

CUỐI CÙNG...CA VŨ

Trong số các tù nhân, có một người biết chơi nhạc. Để làm chúng con vui, ông ta kéo nhạc và tất cả đều hát. Họ hỏi chúng con có biết nhảy không. Chúng con nói, chúng con biết nhảy vài điệu. Người nhảy với Giaxinta là một người nghèo mắc tội ăn trộm, thấy Giaxinta nhỏ quá, ông ta kéo em lên và cầm tay nhảy với em. Chúng con chỉ mong rằng Đức Mẹ tỏ lòng thương xót linh hồn ông và hoán cải ông.

Thưa Đức Cha, bây giờ Đức Cha hẳn nói: "Chuẩn bị thế nào để tử đạo chứ!" Đúng vậy, nhưng hồi đó, chúng con chỉ là những con trẻ, chúng con không nghĩ được xa hơn.

Giaxinta yêu vũ cách say mê, em có khiếu riêng về vũ. Con nhớ một hôm em đang khóc sướt mướt người anh phải ra trận và được tin là đã chết khi giao tranh. Để làm em khuây khoả, con đề nghị vũ với hai anh trai của em. Thế là em bé tội nghiệp ra nhảy và dòng lệ ngừng chảy trên đôi má. Em mê nhảy đến độ chỉ cần nghe bạn mục đồng nào chơi nhạc cụ nào đó là em nhảy liền. Dầu vậy, phiên hội chợ ngày lễ kính thánh Gioan đã tới, em tuyên bố:

- Em sẽ không nhảy nữa.

- Sao không?

- Vì em muốn dâng hy sinh cho Chúa.


<< Trở về: Hồi Ký 1

<< Trở về: Trang Nhà


Giaxinta và Luxia