Những câu hỏi rắc rối

SAU CÁC LẦN HIỆN RA

NHỮNG CÂU HỎI RẮC RỐI

Cuối cùng, mẹ con mệt vì chị con phải mất thì giờ đi gọi con và ở lại chăn chiên thay con, mẹ con đã quyết định bán cả đàn chiên. Mẹ con nói chuyện với cô con và cả hai đồng ý gửi chúng con vào trường học. Vào giờ chơi, Giaxinta thích đi viếng Mình Thánh.

Em phàn nàn: "Hình như họ đoán được. Rồi chúng ta chẳng còn được ở trong nhà thờ mà phải ra ngoài với những đám đông đến phỏng vấn chúng ta. Em muốn ở một mình với Chúa Giêsu ẩn mình để thưa chuyện với Ngài, nhưng họ không để mặc chúng ta."

Thật vậy, đám đông những người chất phác chẳng để chúng con ở yên. Rất chân thành, họ nói với chúng con mọi điều về những nhu cầu và những khốn khó họ gặp phải. Giaxinta tỏ ra rất thông cảm, nhất là khi liên quan đến tội nhân, em nói:

"Chúng ta phải cầu nguyện và dâng hy sinh lên Chúa để họ được ăn năn trở lại, khỏi sa hoả ngục. Ôi tội nhân đáng thương!".

Nối tiếp chuyện trên, con muốn kể lại đây rằng, Giaxinta tìm cách trốn tránh dân chúng muốn đến gặp em làm sao. Một hôm, chúng con đang trên đường đến Fatima, gần rẽ vào đường chính thì một đám đông các ông bà bước ra khỏi xe. Chúng con biết chắc họ đến tìm gặp chúng con. Không thể trốn tránh được, vì họ đã thấy chúng con. Chúng con cứ tiếp tục đi, hy vọng đi qua mà không ai nhận ra chúng con. Khi tới gần, vài bà hỏi chúng con có biết mấy trẻ chăn chiên mà Đức Bà đã hiện ra với chúng không? Chúng con thưa là biết.

- Các em có biết chúng ở đâu không?

Chúng con chỉ cho họ hướng đi chính xác rồi chạy đi ẩn trong cánh đồng giữa những cây mâm xôi. Giaxinta rất vui với chiến thuật nho nhỏ đó, em giải thích: "Chúng ta luôn luôn phải làm như vậy khi họ không biết chúng ta."




<< Trở về: Hồi Ký 1

<< Trở về: Trang Nhà


Giaxinta và Luxia