Luxia và cha sở

SAU CÁC LẦN HIỆN RA

LUXIA VÀ CHA SỞ

Con rước lễ vỡ lòng lúc 6 tuổi. Từ đó con dọn mình lại để rước lễ trọng thể mỗi năm. Năm này, cha sở đã bắt đầu dậy giáo lý cho trẻ dọn mình rước lễ trọng thể. Nhưng mẹ bảo con năm nay nghỉ học giáo lý, theo các chị đi hái nho. Vì thế, hết giờ học, các trẻ khác lên phòng cha sở học giáo lý, còn con đi thẳng về nhà tiếp tục công việc may vá hay thêu dệt. Cha sở không hiểu rõ lý do con vắng lớp giáo lý. Một hôm bà chị ngài cho trẻ gọi con trở lại gặp cha sở.

Tưởng rằng có người đến tra hỏi, con cáo lỗi lấy lý do mẹ bảo con phải về nhà ngay. Rồi không nói thêm nữa, con vù chạy như điên, qua mấy đám vườn cây dầu tìm một chỗ trốn cho yên thân. Nào ngờ đâu lần này con phải trả một giá rất đắt! Vì mấy ngày sau, nhiều linh mục các nơi về xứ hát lễ. Cha sở cho gọi con lên, bắt đứng trước các linh mục. Ngài khiển trách con vì không đi học giáo lý, vì không vâng lời chị ngài. Ngài nói một lúc lâu, kể ra hết những tội hư đốn của con.

Sau cùng, con không hiểu tại sao, một linh mục đứng ra biện hộ cho con, và bảo có lẽ vì mẹ con không cho con đi học giáo lý. Nhưng cha sở đáp lại ngay: "Mẹ nó ư? Mẹ nó là một vị thánh. Còn con nhỏ này, rồi chúng ta sẽ thấy nó ra sao!"

Linh mục cựu hạt trưởng Torres Novas dịu dàng hỏi con vì sao không đi học giáo lý. Con thưa với ngài đó là quyết định của mẹ con. Cha sở không tin, cho gọi chị Gloria đang dọn dẹp nhà thờ tới, hỏi cho ra sự thật. Sau khi biết rõ câu chuyện như con đã trình bày, cha sở kết luận: "Ừ được! hoặc là con nhỏ đi học giáo lý trong những ngày còn lại, sau đó xưng tội với cha, rồi rước lễ trọng thể với các trẻ khác, hoặc nó sẽ không được rước lễ trong xứ nữa!"

Nghe nói thế chị con thưa rằng, năm hôm trước ngày rước lễ trọng thể của các trẻ em, con sẽ phải đi hái nho với các chị con. Rồi chị xin cha sở cho con đến xưng tội với ngài vào một ngày khác trước khi chúng con đi. Cha sở nhất định không chịu.

Chúng con ra về kể lại cho mẹ con nghe. Mẹ con thân hành đến xin cha sở giải tội và cho con rước lễ vào một ngày khác. Cha sở không nghe. Mẹ con phải đổi ý bảo anh con, sau ngày rước lễ trọng thể, sẽ dẫn con đến với các chị con. Riêng con, mỗi lần nghĩ đến việc xưng tội với cha sở con sợ đến đổ mồ hôi lạnh.

Trước ngày rước lễ trọng thể, cha sở bảo các trẻ phải đến nhà thờ xưng tội. Con cũng đến. Vào nhà thờ, con trông thấy nhiều linh mục ngồi tòa. Linh mục ngồi trong tòa giải tội cuối nhà thờ là cha Cruz từ Lisbone đến. Con đã có dịp hầu chuyện ngài và con quý mến ngài lắm.

Giữa lòng nhà thờ, là toà giải tội của cha sở. Ngài ngồi trong đó, để cửa mở hầu có thể quan sát mọi việc xẩy ra. Con tự nhủ mình: "Mình đến xưng tội với cha Cruz, rồi hỏi cha điều mình phải làm. Sau đó sẽ đến với cha sở". Cha Cruz tiếp con thật dịu dàng, và sau khi nghe con xưng tội, cha khuyên răn và giải tội cho con. Ngài cũng bảo con, nếu không cần, thì không buộc phải đến với cha sở nữa. Cha sở không thể cấm con rước lễ vì không đến với ngài. Nghe cha nói, con cảm thấy nhẹ người! Con làm việc đền tội, rồi ra về ngay kẻo người ta lại gọi con. Hôm sau, con đến nhà thờ với bộ đồ trắng và hơi ngớp sợ sẽ bị từ chối không được rước lễ. Nhưng sau nghi lễ, cha sở gọi con lại và bảo: Con thiếu đức vâng lời, đi xưng tội với cha khác, không xưng tội với ngài. Dầu vậy con cũng không thoát khỏi ngài!

Từ đó, cha sở mỗi ngày mỗi tỏ thái độ bất mãn và nghi ngờ về những biến cố Đức Mẹ hiện ra. Thế rồi một hôm ngài bỏ xứ ra đi. Tiếng đồn cho rằng cha sở ra đi vì con, ngài không muốn lãnh trách nhiệm về các biến cố đã xẩy ra. Vì ngài là một linh mục nhiệt thành và được giáo dân quý mến, nên việc ngài ra đi làm con hết sức đau đớn. Mấy bà đạo đức, mỗi khi gặp con đều trách móc, chửi mắng và xỉa xói con. Đôi khi họ còn tát vào mặt hay giơ chân đá con.


<< Trở về: Hồi Ký 2

<< Trở về: Trang Nhà