Mẹ Luxia bệnh nặng

SAU CÁC LẦN HIỆN RA

MẸ LUXIA BỆNH NẶNG

Chúa hài lòng nhìn thấy con chịu đau khổ. Chính Ngài dọn sẵn cho con một chén cay đắng khác cho con uống. Sau đó mấy hôm mẹ con ngã bệnh nặng, và một hôm, mẹ con như lâm cơn hấp hối. Chúng con đứng đủ mặt chung quanh giường mẹ, xin phép lành và hôn tay mẹ đang hấp hối. Trông thấy con, mẹ tỉnh hơn một chút, giơ tay quàng lấy cổ con và kêu lên: "Con gái mẹ thật tội nghiệp, mất mẹ rồi con sẽ ra sao? Mẹ sắp chết với một trái tim tan nát vì chuyện của con!" Mẹ than van cay đắng, ôm chặt lấy cổ con hơn nữa.

Chị cả con dùng sức lôi con ra khỏi tay mẹ, dẫn con vào bếp và cấm con không được vào phòng mẹ nữa. Chị bảo: "Mẹ chết trong đau khổ, vì những đau khổ mà em đã gây ra". Con quì gối, đầu gục xuống chiếc ghế, lòng buồn vô tận. Chưa bao giờ con cảm thấy lòng con tê tái đến thế. Con dâng lên Chúa lễ hy sinh này. Một lúc sau khi không còn hy vọng mẹ sống nữa, hai chị lớn chạy ra tìm con và bảo: "Luxia, nếu quả thật Đức Mẹ hiện ra với em, em hãy chạy ra Cova da Iria, xin Đức Mẹ chữa mẹ lành. Em có thể hứa với Đức Mẹ điều gì tùy ý em. Các chị sẽ thi hành. Khi ấy các chị sẽ tin Đức Mẹ nữa."

Không ngần ngừ một giây, con vâng lời ra đi. Để không ai nom thấy, con men theo đường nhỏ, vừa đi vừa lần hạt. Con cầu xin với Đức Mẹ. Con khóc lóc tha thiết. Con trở về nhà với hy vọng Mẹ trên trời của con sẽ ban sức khoẻ cho mẹ con dưới đất. Khi con về tới nhà, mẹ con tỉnh táo hơn, và ba ngày sau, mẹ con có thể tiếp tục công việc nội trợ.

Con hứa với Đức Mẹ, nếu Đức Mẹ nhận lời con xin, con sẽ cùng với các chị con tới Cova da Iria lần hạt chín ngày liên tiếp, và chúng con sẽ quì xuống, đi bằng hai đầu gối, từ trên đường cao tới tận cây sồi xanh. Ngày thứ chín, chúng con sẽ dẫn tới Cova da Iria chín trẻ em nghèo và sao đó dọn đãi chúng một bữa ăn. Chúng con đã hoàn tất lời con hứa, có cả mẹ con cùng đi. Mẹ bảo:

- Lạ thật, sao Đức Mẹ đã chữa mẹ nhưng mẹ còn lưỡng lự không muốn tin. Mẹ không biết như vậy nghĩa là gì?


<< Trở về: Hồi Ký 2

<< Trở về: Trang Nhà