Ngày trọng đại

TRƯỚC CÁC CUỘC HIỆN RA

NGÀY TRÔNG ĐỢI

Thánh lễ bắt đầu, và càng đến lúc gần rước lễ, con càng hồi hộp chờ đợi Thiên Chúa cao sang tự trời xuống thăm viếng linh hồn bé nhỏ. Khi cha sở đem Mình Thánh xuống khỏi bàn thờ con có cảm giác như trái tim con thoát ra khỏi lồng ngực. Nhưng vừa khi cha đặt Mình Thánh trên lưỡi con, con cảm thấy một sự bình an và bảo đảm hoàn toàn. Một bầu khí siêu nhiên chiếm đoạt tâm hồn con. Con cảm thấy rõ ràng sự hiện diện của Thiên Chúa nhân từ trong lòng con. Con xin với Ngài:

- Lạy Chúa, xin làm cho con nên thánh. Xin gìn giữ trái tim con cho một mình Chúa thôi.

Hôm ấy, con nghe như Chúa nói rõ ràng với con:

- Ân sủng con được hôm nay sẽ sống động mãi trong tâm hồn con và sẽ trổ sinh nhiều hoa trái của đời sống vĩnh cửu.

Con cảm thấy như được biến hoá trong Chúa.

Lễ xong đã gần 1 giờ chiều! Muộn màng như vậy, vì các linh mục từ xa đến trễ, bài giảng dài, lại thêm lễ nghi lập lại lời hứa bí tích Rửa tội. Mẹ con đến tìm con, lo lắng, sợ con xỉu và đói bụng. Ngược lại con cảm thấy vui mừng, no nê bánh các Thiên Thần, không muốn ăn thứ bánh nào khác nữa!

Từ hôm chịu lễ lần đầu con không còn thiết gì đến sự vui chơi như trước nữa, con ưa ở một mình để sống lại niềm vui của ngày rước Chúa lần đầu tiên.



<< Trở về: Hồi Ký 2

<< Trở về: Trang Nhà



Luxia, Phanxicô và Giaxinta