Thiết tha mong đợi

TRƯỚC CÁC CUỘC HIỆN RA

THIẾT THA MONG ĐỢI

Suốt buổi tối các chị con lo chuẩn bị cho con chiếc áo dài trắng, và vòng hoa xinh đẹp. Phần con, vui quá không sao ngủ được, tâm hồn nao nao, con cảm thấy thời giờ như ngưng chạy. Con thức dậy nhiều lần đến hỏi các chị xem đã sáng chưa và liệu con được mặc áo thử và đội vòng hoa chưa.

Trời sáng, tiếng chuông nhà thờ ngân vang. Chị Maria dẫn con vào bếp cho con rửa mặt, súc miệng, mặc áo dài trắng. Con đến xin lỗi cha mẹ, hôn tay cha mẹ và xin phúc lành của cha mẹ. Mẹ căn dặn con những điều phải làm và phải xin khi rước lễ. Mẹ con nhấn mạnh:

- Rước lấy Chúa vào lòng, con xin với Ngài ơn đặc biệt là làm cho con nên một vị thánh.

Lời nói ấy khắc sâu vào tâm trí con, và đó là điều con xin với Chúa cách riêng khi được rước lấy Ngài lần đầu tiên. Cho tới hôm nay, con vẫn như nghe tiếng vang dịu dàng của lời mẹ con dậy. Trên đường đi tới nhà thờ với anh và các chị, mỗi khi gặp chỗ bùn lầy, anh con bồng con trên tay để áo con khỏi bị dơ. Vào nhà thờ, con đến với Đức Mẹ ngay để lặp lại lời cầu nguyện chiều hôm trước. Con đứng bất động, thưởng thức lại nụ cười chiều hôm qua của Đức Mẹ, mãi cho tới khi các chị con tới cầm tay dẫn con về chỗ cha sở đã chỉ.

Trẻ rước lễ lần đầu thật đông. Chúng con đứng hàng 4 từ cửa nhà thờ lên tận cung thánh, 2 hàng trẻ nam, 2 hàng trẻ nữ. Vì con bé nhất bọn nên con đứng rất gần các Thiên Thần, sát bàn rước lễ.



<< Trở về: Hồi Ký 2

<< Trở về: Trang Nhà



Luxia, Phanxicô và Giaxinta