Yêu mến Chúa Tử nạn

TÍNH TÌNH CỦA GIAXINTA

GIAXINTA YÊU MẾN CHÚA TỬ NẠN

Vào các buổi chiều, mẹ con thường kể chuyện, cha con và chị cả con kể cho chúng con những chuyện thần tiên biến hóa, các nàng công chúa mặc áo vàng và những con chim câu của nhà vua. Cùng với những chuyện ấy, mẹ con kể thêm về truyện Thương khó Chúa, về thánh Gioan Tiền hô và các truyện khác nữa. Vì thế con biết được truyện Cuộc Tử nạn của Chúa. Con chỉ cần nghe kể truyện nào một lần là con có thể kể lại truyện đó với đầy đủ chi tiết. Lúc đó con đang kể cho các bạn con từng lời truyện của Chúa. Vừa khi chị con đi ngang qua và thấy chúng con nắm Thánh giá trong tay, chị cầm lấy và mắng chúng con. Chị nói, chị không muốn chúng con cầm đồ thánh như vậy. Giaxinta đứng lên đến gần chị và nói:

- Chị Maria, đừng mắng nữa. Em đã lấy Thánh giá đấy, nhưng em sẽ không lấy nữa đâu.

Chị con tỏ vẻ âu yếm Giaxinta và bảo chúng con ra ngoài chơi. Chúng con đem hết đồ chơi đi với chúng con. Khi ra ngoài bờ giếng, con tiếp tục kể truyện con đang để giở. Có một chỗ kín sau lùm cây dẻ, đống đá và cây mâm xôi, những năm sau đó, chúng con chọn chỗ này để kể những chuyện thân mật hơn, đọc những lời cầu nguyện sốt sắng hơn, và con thưa với Đức cha mọi sự, cả những giọt lệ của chúng con nữa, và đôi khi là những giọt lệ đắng cay. Chúng con hòa nước mắt lẫn với nước giếng chúng con thường uống. Điều này không làm cho giếng trở nên hình ảnh Đức Mẹ sao? Trong Trái Tim Mẹ, chúng con được lau khô những giọt lệ và uống sự an ủi tinh khiết nhất.

Nhưng để con trở lại câu truyện vừa rồi. Khi em nhỏ Giaxinta nghe con kể về sự đau khổ của Chúa, em cảm động đến rơi lệ. Từ hôm ấy em thường bắt con kể đi kể lại cho em nghe. Em đã khóc và buồn bã nói:

- Ôi Chúa yêu dấu đáng thương, con không bao giờ phạm tội nữa. Con không muốn Chúa chịu khổ nữa.


<< Trở về: Hồi Ký 1

<< Trở về: Trang Nhà