Đức Mẹ lại đến thăm

GIAXINTA BỆNH VÀ QUA ĐỜI

ĐỨC TRINH NỮ LẠI TỚI THĂM

Một lần nữa, Đức Mẹ đoái thương tới thăm Giaxinta, báo cho em thánh giá và hy sinh mới đang chờ em. Em nói với con tin này:

- Đức Mẹ bảo em rằng em sẽ đi Lisbon, tới một nhà thương khác, ở đó em không được gặp chị nữa, cả cha mẹ em cũng không, và sau khi chịu đau khổ dữ dằn, em sẽ chết cô đơn. Nhưng Đức Mẹ nói, em không phải sợ, vì chính Đức Mẹ sẽ tới đưa em về Thiên đàng. Em ôm chặt lấy con và khóc:

- Em không bao giờ thấy chị nữa, chị sẽ không tới đó thăm em. Ôi, hãy cầu nguyện thiết tha cho em, vì em sẽ phải chết cô đơn.

Giaxinta đau khổ tột cùng cho tới ngày đi Lisbon. Em bám lấy con và khóc như mưa:

- Em không bao giờ thấy chị nữa, cả mẹ em, cả anh em em, cả cha em, em không bao giờ thấy ai nữa, rồi em sẽ chết một mình.

- Con nhắc cho em: Đừng nghĩ tới đó.

- Em trả lời: Cứ để em nghĩ tới đó, em càng nghĩ càng đau khổ, em muốn đau khổ vì tình yêu Chúa và tội nhân. Dẫu sao, em cũng phó mặc. Đức Mẹ sẽ đến đưa em về Thiên đàng.

Lúc đó, em nắm chặt và hôn kính Thánh giá, kêu lên: "Ôi Chúa Giêsu, con yêu mến Chúa, con muốn đau khổ rất nhiều vì tình yêu Chúa". Em rất hay nói: "Ôi Chúa Giêsu, bây giờ Chúa có thể hoán cải nhiều tội nhân, vì đây thực là hy sinh lớn".

Đôi khi em hỏi con:

- Em sẽ chết mà không được rước Chúa Giêsu ẩn mình à? Ôi ước gì Đức Mẹ đem Chúa đến cho em khi Ngài đến đón em.

Một hôm con hỏi em:

- Em sẽ làm gì trên Thiên đàng?

- Em sẽ yêu Chúa Giêsu rất nhiều, và Trái Tim Vô nhiễm Đức Mẹ nữa. Em sẽ cầu nguyện nhiều cho chị, cho các tội nhân, cho Đức Thánh Cha, cho cha mẹ em, cho anh chị em em, và tất cả những ai xin em cầu nguyện cho họ.

Khi mẹ em buồn bã nhìn đứa con ốm nặng, Giaxinta thường nói:

- Đừng lo, mẹ, con sẽ lên Thiên đàng, ở đó con sẽ cầu nguyện rất nhiều cho mẹ.

Hoặc em nói: Đừng khóc, con không sao mà.

Nếu cha mẹ hỏi em có muốn gì không, em trả lời:

- Không, con không muốn gì, cảm ơn cha mẹ.

Rồi khi cha mẹ em rời phòng ra ngoài, em nói:

- Em khát nước lắm, nhưng em không muốn uống, em dâng cái khát này lên Chúa Giêsu để cầu cho các tội nhân.

Một hôm, sau khi cô con hỏi con nhiều câu, Giaxinta gọi con mà nói:

- Em không muốn chị nói với bất cứ ai rằng em đau khổ, ngay cả với mẹ em.

Một lần, con thấy em ghì chặt bức ảnh Đức Mẹ nơi ngực mà nói:

"Ôi, Mẹ Thiên đàng rất yêu dấu của con, có phải con chết một mình không?". Em bé đáng thương này hình như rất sợ tư tưởng phải chết một mình. Con gắng trấn an em, con nói:

- Em chết một mình thì có sao đâu, rồi ra Đức Mẹ sẽ tới với em ngay mà.

- Đúng vậy, thực ra không sao hết, em không biết tại sao lại vậy. Nhưng đôi khi em quên Đức Mẹ sẽ đến rước em, em chỉ nhớ rằng em sẽ chết mà không có chị ở bên thôi.


<< Trở về: Hồi Ký 1

<< Trở về: Trang Nhà


Giaxinta và Luxia