Giaxinta thấy và học

TÍNH TÌNH CỦA GIAXINTA

GIAXINTA THẤY VÀ HỌC

Vì chị con ở trong Hội Thánh Tâm, nên mỗi khi tới lượt em nào rước lễ trọng thể, chị cũng đưa con đi để rước lễ. Có một lần, cô con dẫn con gái nhỏ của mình đi dự nghi lễ, bữa đó, Giaxinta xem các Thiên thần tung hoa một cách rất say mê. Từ dạo đó, em hay bỏ chúng con khi đang chơi để đi hái đầy hoa vào vạt áo, rồi em trở lại và tung từng bông hoa lên đầu con.

- Giaxinta, sao em lại tung hoa cho chị như vậy?

- Em tung hoa cho chị, em làm như các Thiên thần làm.

Hằng năm, vào ngày lễ lớn, có lẽ là lễ kính Mình Thánh Chúa, chị con thường chuẩn bị cho các em được chọn làm Thiên thần trong cuộc rước. Các em bước đi bên cạnh phương du và tung hoa. Con thường được chọn làm một trong các em đó. Một hôm sau khi chị con thử áo cho con, con kể cho Giaxinta những gì về ngày lễ sắp tới và con sẽ tung hoa trước Chúa Giêsu làm sao. Giaxinta nài con xin với chị con cho em được tung hoa như vậy. Hai chúng con đi với nhau để xin. Chị con nói Giaxinta có thể tung được và chị thử áo cho em. Vào lúc tập dượt, chị giải nghĩa cho chúng con tung hoa trước Chúa Giêsu thế nào. Giaxinta hỏi:

- Chúng em có thấy Chúa không?

Chị con trả lời:

- Có, cha xứ sẽ kiệu Người.

Giaxinta vui mừng nhảy lên và hỏi tiếp xem phải chờ bao lâu nữa mới tới ngày lễ. Sau cùng ngày chờ đợi lâu dài đã tới. Giaxinta thấy nức lòng hồi hộp. Hai chúng con có chỗ gần bàn thờ. Rồi chúng con đi bên cạnh kiệu, mỗi đứa mang một giỏ hoa. Mỗi khi chị con bảo tung hoa, con liền tung cho Chúa, nhưng dù con đã làm hiệu cho Giaxinta, con không thể bảo em tung được một cánh hoa nào. Em gắn chặt mắt vào cha xứ và cứ mãi như vậy. Khi cuộc cung nghinh chấm dứt, chị con đem chúng con ra ngoài rồi hỏi:

- Giaxinta sao em không tung hoa cho Chúa?

- Vì em không thấy Chúa.

Rồi Giaxinta hỏi con:

- Chị có thấy Chúa không?

- Dĩ nhiên là không. Em không biết rằng Chúa ở trong hình bánh, không thể thấy được sao? Người ẩn mình, Người là Đấng chúng ta sẽ lãnh nhận khi rước lễ.

- Còn chị, khi chị rước lễ, chị có nói chuyện với Chúa không?

- Có chứ.

- Nhưng sao chị không thấy Chúa?

- Vì Người ẩn mình.

- Em sẽ xin mẹ em cho em đi rước lễ.

- Cha xứ không cho em rước lễ tới khi em được 10 tuổi.

- Nhưng chị chưa được 10 tuổi mà chị đã rước lễ rồi.

- Vì chị thuộc hết giáo lý, còn em không thuộc.

Sau đó hai người bạn nhỏ xin con dạy giáo lý cho chúng, thế là con trở thành giảng viên giáo lý và các em học giáo lý cách phấn khởi lạ lùng. Nhưng dù con luôn luôn có thể trả lời các câu hỏi của các em trong vấn đề con đang dạy các em, nhưng con cũng chỉ nhớ được ít điều thôi. Một hôm Giaxinta nói với con:

- Dạy em các điều khác đi, những điều chị dạy chúng em thuộc rồi.

Con phải nhận rằng, con chỉ nhớ sự việc khi có ai hỏi con, nên con nói:

- Xin mẹ các em cho các em tới nhà thờ học giáo lý.

Hai em nhỏ vì quá nhiệt tình ao ước được rước Chúa "Giêsu Ẩn mình", như các em gọi thế, đã về xin mẹ, và cô con đồng ý, nhưng ít khi cô cho các em tới nhà thờ, cô nói:

- Từ đây tới nhà thờ xa xôi mà chúng con còn nhỏ quá, cha không cho chúng con rước lễ trước 10 tuổi đâu.

Giaxinta không thôi hỏi con về Chúa Giêsu ẩn mình. Con nhớ một hôm em hỏi:

- Làm sao mọi người rước Chúa Giêsu ẩn mình cùng một lúc được? Vậy mỗi người được một miếng nhỏ xíu à?

- Đâu có sao, em không thấy có nhiều bánh nhỏ à, vì vậy có Chúa Hài Nhi ở trong mỗi người.

Con phải giải nghĩa cho em nhiều câu hỏi không đâu vào đâu.




<< Trở về: Hồi Ký 1

<< Trở về: Trang Nhà