Hiện ra lần thứ nhất

TÍNH TÌNH CỦA GIAXINTA

HIỆN RA LẦN THỨ NHẤT

Thưa Đức cha, bây giờ Đức cha đã biết ít nhiều về đời sống Giaxinta trong 7 năm đầu đời như thế nào trước ngày 13/5/1917, ngày tươi sáng như bao nhiêu ngày trước. Ngày đó, bởi cơ may, nếu trong ý định của Chúa Quan phòng như một cơ may. Chúng con chọn nơi chăn chiên trên đồng cỏ của cha mẹ con, gọi là đồng Cova da Iria. Chúng con thường chọn đồng cỏ tại Barrerio như con đã viết ở trên, nghĩa là chúng con lại phải đi qua một cánh đồng hoang trải dài để tới Cova da Iria, như vậy, chúng con phải đi xa gấp đôi. Chúng con còn phải đi chậm để bầy chiên gặm cỏ dọc đường, vì thế chúng con tới Cova vào lúc gần trưa. Con không ngừng lại đây để thưa cùng Đức cha chuyện gì đã xẩy ra hôm đó, vì Đức cha đã biết rõ rồi, kể lại chỉ làm phí thời giờ. Ngay việc con đang viết đây cũng làm phí thời giờ, nếu không làm vì đức vâng lời, vì con không thể thấy cái gì hay ho Đức cha sẽ rút ra từ việc này, trừ ra Đức cha biết rõ hơn về đời sống ngay lành của Giaxinta.

Trước khi thưa Đức cha những điều con nhớ về quãng đời mới này của Giaxinta, con phải minh xác rằng có một số phương diện về việc Đức Mẹ hiện ra mà chúng con đã đồng ý không nói ra với bất cứ ai. Tuy nhiên bây giờ con phải nói ra để giải thích vì sao Giaxinta đã chấp nhận, vì yêu mến Chúa thiết tha dường ấy, vì đau khổ cho các tội nhân, vì phần rỗi họ mà em hy sinh mình cách rất quảng đại.

Đức cha đã biết rằng em là một người, khi vì vui vẻ, không thể cầm hãm nhưng đã tiết lộ những điều chúng con đã ước định với nhau. Ngay chính giữa trưa hôm ấy khi chúng con đang trầm tư suy nghĩ, Giaxinta đột nhiên hứng khởi kêu lên:

- Ồ, Bà đẹp chừng nào!

- Con nói: Chị không thể biết được sẽ xẩy ra làm sao, nếu em không giữ kín lại đi nói cho người ta biết.

- Em trả lời: Không, em không nói đâu, đừng lo.

Hôm sau Phanxicô chạy đến bảo con: Tối hôm qua ở nhà, Giaxinta đã nói tất cả câu chuyện ra rồi. Giaxinta lắng nghe lời buộc tội không nói một lời.

- Con nói với em: Em thấy đấy, chuyện này chị đã nghĩ sẽ xẩy ra mà.

- Có cái gì trong em khiến em không thể giữ im lặng được. Giaxinta nói rồi khóc.

- Ờ, đừng khóc nữa, đừng nói bất cứ cái gì cho bất cứ ai nữa về những điều Đức Bà nói với chúng ta.

- Nhưng em đã nói ra rồi.

- Em đã nói những gì?

- Em nói Đức Bà hứa sẽ đưa chúng em về Thiên đàng.

- Chị nghĩ trước em sẽ nói như vậy.

- Tha cho em, em sẽ không nói với bất cứ ai bất cứ điều gì nữa.


<< Trở về: Hồi Ký 1

<< Trở về: Trang Nhà