Giaxinta và Phanxicô khuyến khích

CÁC LẦN HIỆN RA

GIAXINTA VÀ PHANXICÔ KHÍCH LỆ

Suy luận như vậy làm con khổ não đến chừng nào. Chỉ mình Chúa biết. Vì chỉ mình Chúa thấu suốt đáy lòng chúng con. Bấy giờ con bắt đầu tự hỏi xem những lần hiện ra như vậy có phải là mưu chước của ma quỉ tìm cách làm mất linh hồn con không? Và như con đã từng nghe là ma quỉ luôn gây chiến tranh và rối loạn, thế mà từ khi con được chứng kiến những biến cố lạ thường ấy, gia đình con, xứ sở con không còn vui vẻ và an bình nữa. Con cảm thấy cay đắng trong lòng. Con nói với Giaxinta và Phanxicô tất cả những nghi ngờ của con. Giaxinta trả lời:

- Không, đó không phải là ma quỉ. Người ta nói là ma quỉ rất xấu, nó ở dưới lòng đất, trong hoả ngục. Còn bà này lại rất đẹp, chúng ta trông thấy bà lên trời.

Chúa dùng câu trả lời ấy làm giảm bớt sự nghi ngờ của con. Nhưng trong tháng, con mất hứng thú thực hành các việc hy sinh và hãm mình. Hơn thế, con lưỡng lự tự hỏi, có nên chấm dứt câu chuyện bằng cách tuyên bố con đã nói dối. Thế cho yên chuyện. Giaxinta và Phanxicô đều bảo con:

- Đừng làm như vậy, chị không biết như vậy là chị nói dối, và nói dối là một tội.

Thêm vào đó, một cơn ác mộng làm gia tăng những tăm tối trong linh hồn con. Con mơ thấy một thằng quỉ nhăn răng cười nhạo con, vì đã bị nó lừa và đang dùng sức lôi con vào hoả ngục. Thấy mình nằm trong móng vuốt của ma quỉ, con nài xin Đức Mẹ đến cứu giúp, rồi con thét lên làm mẹ con thức giấc gọi con. Con tỉnh mơ, vô cùng đau đớn. Mẹ hỏi con chuyện gì thế, con không nhớ con đã trả lời cho mẹ con làm sao. Đêm hôm đó con không ngủ được, cứ trằn trọc sợ hãi. Cơn mơ này để lại trong tâm hồn con những đám mây đen, vừa sợ hãi, vừa buồn khổ vô tận. Con chỉ còn một cách làm nguôi sầu là ở một mình trong góc hiu quạnh, khóc bằng đã. Tình bạn với hai em họ cũng trở nên nhạt nhẽo. Con tìm cách xa các em. Tội nghiệp hai em nhỏ. Đôi khi hai em đi tìm con và con cứ trốn chúng, thường trong một lùm cây hay trong một góc vườn để hai em không tìm thấy con.

Ngày 13 tháng Bảy lại gần tới, con tự hỏi có nên đến Cova nữa không? Con nghĩ, nếu là ma quỉ, thì tại sao phải đến xem nó? Nếu người ta hỏi con "Tại sao con không đến?" con sẽ nói rằng, con sợ đó là ma quỉ hiện hình, vì thế con không đến. Con để Giaxinta và Phanxicô làm theo ý các em muốn. Phần con, con không trở lại Cova da Iria nữa. Con nhất định như vậy.

Chiều ngày 12, dân chúng đã bắt đầu tập trung lại để xem biến cố gì sẽ xảy ra ngày hôm sau. Bấy giờ con gọi Giaxinta và Phanxicô nói cho hai em biết ý định của con. Hai em trả lời:

- Chúng em cứ đi, Đức Mẹ bảo chúng em đến.

Giaxinta sẽ nói chuyện với Đức Mẹ, nhưng em rất buồn vì con không cùng đi. Tự nhiên em oà lên khóc. Con hỏi tại sao khóc.

- Bởi vì chị không muốn đến Cova nữa.

- Không, chị không đến. Nếu bà ấy hỏi tại sao chị không đến, em nói với bà rằng, chị không đến vì chị sợ bà ấy là quỉ hiện hình.

Con bỏ hai em, con đi trốn để khỏi phải nói chuyện với những người đi tìm chất vấn con. Mẹ con nghĩ con đi chơi với những trẻ em trong xóm, nhưng thực ra con trốn trong lùm cây lau của nhà hàng xóm sát cạnh giếng nhà con. Con đã trốn ở đó nhiều lần. Chiều tối con về nhà, mẹ con la ngay:

- Kìa xem, con nhỏ thánh, cả ngày đi chơi với lũ trẻ, không để ý gì đến chiên, không ai tìm nổi nó.

Hôm sau, lúc gần đến giờ phải đi, con cảm thấy một sức mạnh lạ lùng thúc đẩy con. Con ra đi trẽ vào nhà chú con xem hai em còn ở nhà không. Con thấy Giaxinta và Phanxicô trong phòng quì gối bên giường và khóc nức nở. Con hỏi:

- Hai em không đi sao?

- Không có chị chúng em không dám đi.

- Được rồi, chị đi.

Nét mặt tươi hẳn lại, hai em cầm tay con cùng đi. Dân chúng tụ tập, đứng chờ đợi, nghẹt hết mọi ngả đường. Chúng con phải khó khăn lắm mới chen nổi vào tới nơi. Hôm ấy Đức Trinh Nữ đã đoái thương mạc khải cho chúng con điều bí mật. Rồi để hun nóng lại lòng sốt sắng của con, Đức Mẹ nói:

- Chúng con hãy hy sinh nhiều cho các tội nhân, và hãy thưa với Chúa Giêsu nhất là mỗi khi chúng con làm một việc hy sinh: Lạy Chúa Giêsu, con dâng hy sinh này để yêu Chúa, để cầu cho tội nhân hối cải, và để đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ Maria.



<< Trở về: Hồi Ký 2

<< Trở về: Trang Nhà